Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009

Những Noel thời trẻ

Đêm 24-12. Bây giờ là 18g45. Trên kênh VTV3 đang tải những hình ảnh giáng sinh, những ông già Noel râu trắng, áo đỏ, những xe tuần lộc và tuyết rơi trắng màn hình.

Ta ngồi trong một căn phòng tầng 2 khu chung cư Chu Văn An (Q.Bình Thạnh) với gia đình - vợ và con gái Lan Nhã. Linh Thoại đi làm chưa về. Nam Quốc ở Buôn Mê Thuột với gia đình. 

Đêm giáng sinh, nhớ lại thời trẻ trước 1975 không vướng bận mọi hệ lụy cuộc đời, không quan tâm nhà cửa áo cơm, chỉ có bè bạn và những hẹn hò vui chơi. Đêm giáng sinh vứt bỏ tất cả những suy tư ray rứt, những dằn vặt chán chường của tuổi trẻ với chiến tranh...để chảy theo dòng người chật cứng trên đường Lê Lợi, Tự Do, Nguyễn Huệ...

Đêm Noel với Tiêu Kính, Chín, Mười, Hồng (Chàng Âu) lang thang, cuối cùng về nhà anh Thân ở cư xá Trương Minh Giảng, đúng 0g Réveillon, và ồn ào... 

Noel với Yên Đài (nhà thơ) và Nguyễn Tôn Nhan, gặp và đi cùng Hồi, Tuyết và Nguyệt – nữ sinh Trưng Vương – trên đường Lê Lợi, hẹn gặp chặng cuối ở nhà thờ Đức Bà. Vừa xoay qua thì Yên Đài đã đưa Tuyết mất hút giữa dòng người. Tôn Nhan đi với Nguyệt. Ta dắt Hồi đi lẹ, ngó lại vẫn thấy Tôn Nhan đi cận. Hồi đẩy Nguyệt ra. Chốc chốc ngoảnh lại vẫn thấy cô cậu đi bên...Cuối cùng họp mặt nhà thờ Đức Bà.

Lúc sắp chia tay mới hỏi Tôn Nhan : Sao cậu không « lặn » mà theo sát vậy ? NT Nhan nói : Trong túi tớ không có một đồng, còn cách nào khác...Cười. 

Một đêm Noel khác với NT Nhan và  Nguyễn Nho Nhượng (nhà thơ) gặp Yến, Hân, Huệ. Cả ba thằng đều không có nhiều tiền. Ba cô bé thì thầm bằng tiếng Quảng Đông, chắc là dân Chợ Lớn. Ba cô định đi ăn. Ta nói nhỏ với Nhan, thế là nhà Hán học tương lai đưa vào cafe Hà Nội. Anh tiếp viên đưa xấp giấy và cây bút. Nhan chia xấp giấy làm 3. Nhan cầm bút không ghi thức uống mà vẽ cô đối diện. Ta cũng vẽ, nhìn sang Nho Nhượng cũng vẽ. Nhan trường phái ấn tượng, với cái sừng trên tóc tượng trưng trong sáng và thông minh, khó hiểu. Ta tự nhiên theo ngẫu hứng. Chỉ Nhượng hiện thực. Nên các bé « ồ, giống quá ! ». Rồi cô nào cũng xin và đề nghị ghi tặng.

Noel với Nguyễn Chí Cao và Cao Doản (cùng trong tờ Hoa Đất Việt), Nguyễn Chí Cao cứ lẽo đẽo theo 3 cô bé tán hoài. Ta và Cao Doản theo sau, cứ thế.. .hết 3 cô này đến 3 cô khác. Thỉnh thoảng Cao thúc lên, ngừng lại chửi thề: Hai thằng mày lên tán mới được chứ, cứ theo sau cười hô hố, mình tao đứa nào theo... 

Những Noel 73, 74 với Phạm Duy Hưng, hẹn nhau vài thằng bạn lính, phòng trà Queen Bee của Khánh Ly. Nơi này thì bổn phận Hưng đặt bàn trước, từ đơn vị dù về, gặp nhau phá phách, ồn ào ...Ca sĩ amateur (tài tử) khá đông. Bài thịnh hành nhất vẫn là Kỷ vật cho em. Cũng bản nhạc này có lần một anh lính bụi bặm, đẹp trai, cụt chân chống nạn lên ca...Ấn tượng và được vỗ tay nhiều.

Những Noel thời trẻ trong chiến tranh chỉ có vậy. Rồi đường ai nấy đi, mất hút vào các địa danh của một thời, sau cái bắt tay và hẹn còn sống hay chưa lang thang trên mặt trăng sẽ gặp lại.

Thôi, ba ngưng đây. Con gái về, khệ nệ với các món ăn nửa đêm.
Điện thoại reo. Từ Nha Trang Tiến gọi chúc mừng giáng sinh. Buôn Mê Thuột Nam Quốc gọi về.
Đêm giáng sinh cả nhà vui vẻ.

2 nhận xét:

  1. Đọc các Noel thời trẻ của ba vui quá à. Nhiều kỷ niệm hay ho ba hen.
    Con cũng thèm quá 1 không khí ấm cúng như ở nhà mình vậy. Nhưng chắc số con khổ ải và cô đơn từ bé rùi hay sao á, hihi!

    Trả lờiXóa
  2. Thương con gái! Cố gắng làm ấm ngôi nhà con nhé!

    Trả lờiXóa