Thứ Tư, 14 tháng 5, 2008

Trở lại Krông Bông

Trở về bỗng nhớ Krông Bông

Nắng vàng trải sáng trên đồng ruộng quê

Bao quanh rừng núi não nề

Nghe hun hút gió tư bề bâng khuâng

Ta đi lòng cũng mặn nồng

Với nhà với xóm với dòng thời gian

Huyện giờ thay đổi nhẹ nhàng

Như lòng người với giang sơn một thời

Yên vui bao phủ nơi nơi

Âm vang trẻ hát những lời đồng dao

Bước đi hồn cũng dạt dào

Thênh thang xứ núi vẫy chào nước non

Nam Chương 30- 4

Ba thế hệ một chuyến đi

(Ghi lại chuyến đi về Phan 23/2/2008)

Ừ, nói du lịch cho nó văn vẻ, cho oai, chứ kỳ thật là một chuyến đi cho cháu nội nhìn thấy biển.

Gia đình con trai từ BMT xuống SG, kéo bố mẹ và hai em gái cùng về quê Phan Thiết, cho hai nhóc Nhã Tâm và Nam Khương biết biển.

Chọn khách sạn Bình Minh với hai phòng nhìn ra biển. Nam Khương cũng biết nhà đẹp. Nhã Tâm thì bảo biển khổng lồ và có nhiều xà phòng quá.

Buổi chiều đầu tiên, Nhã Tâm không dám bước xuống nước. Nam Khương thì gồng mình, nhưng vẫn sợ, lạnh run, phải choàng khăn và ẵm về phòng.

Sáng hôm sau thì Nhã Tâm theo cô Thoại say sưa đùa với biển. Nắng lên tràn đầy vẫn không chịu lên bờ. Lan Nhã thì xắn quần áo, ra vào lên xuống lội nước để chụp ảnh cho hai cô cháu. Bãi biển Phan Thiết không đẹp dù chạy dài theo đường như biển Nhà Trang. Bãi cát không có bóng cây, đồi dương nằm sâu bên trong. Dọc bờ biển dựng những bờ kè cao gần thước để ngăn biển xâm thực, tạo sự trần trụi và thiếu thơ mộng của một bãi tắm. Không lắm du khách như Cửa Đại – Hội An, mà chỉ lưa thưa dăm ba trẻ đùa với cát.

Điểm tâm và dùng bữa ở Bình Minh, không tệ. Các quán thì rộng lớn, thênh thang toàn hải sản.

Trưa mai, taxi 7 chỗ đưa cả nhà đi Tiến Lợi thăm bà con, láng giềng.

Một đêm ngồi ở bàn ăn ngay sát bờ biển. Có gió lộng, có trăng lên. Biển đầy bọt trắng như giải ngân hà.

Ngày cuối cùng ghé chùa Thiền Quang, Bình Quang. Cơm trưa với đại gia đình nhà Liễu Thu. Buổi chiều thu dọn hành lý đến nhà Liễu Thu, Hoa, Đài ở đường Hoàng Văn Thụ. 5 giờ, xe Mai Linh đến, đưa trở lại SG.