Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2008

Nam Khương

14.9.2008 (15.8 – Mậu Tý)

Nam Khương

Đúng vào dịp Trung Thu, con được 3 tuổi +. Ông 72, ông phân vân còn gặp con bao nhiêu lần, con cao lớn độ nào, ngoan chứ?

Thời gian điểm màu trên tóc, làm sao mà biết phải không con. Đó là quy luật. Đừng tham lam và đòi hỏi, chấp nhận như Nikos Kazantzaki. Ừ, ông không viết cho con bây giờ. Đúng vậy, lúc nào đó mà thời trẻ của ông – chiến tranh; thời trẻ của bố mẹ con – ô nhiễm môi trường, tham ô lãng phí dẫy đầy xã hội. Cả nước đang chống tham ô lãng phí, xây dựng môi trường. Hy vọng thế hệ con, tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, dũng khí, loại bỏ tất cả ung nhọt của xã hội, xây dựng một quê hương Việt Nam giàu mạnh, là con rồng của thế giới vẫy vùng, vươn cao. Lúc đó, linh hồn ông Nikos Kazantzaki nhìn thấy và la lên: Ôi, Việt Nam tuyệt vời, như đã nhìn thanh niên Nhật năm nào. Ông hy vọng lắm, như thế.

Con 3 tuổi + và ông 72 tuổi rồi. Ông nhớ rất nhiều về Nikos Kazantzaki, nhưng ông chỉ ghi một dòng cho mình: Bổn phận của mi là lên đường đi đến hố thẳm một cách im lặng, rộng lượng và không hy vọng.

Con 3 tuổi + và ông 72 tuổi rồi. Có bà, bố mẹ và hai cô, ông không lo âu, không vướng bận cơm áo gạo tiền. Ông sống rất tốt, rất vừa lòng, cuộc sống tầm thường, nhưng lắm ông già mơ không có.

Con 3 tuổi + và ông 72 tuổi đời.

Thứ Hai, 1 tháng 9, 2008

Con gái

Có bài "Con trai", hẵn phải có bài "Con gái". Papa viết cho hai cô con gái và cả con dâu rất dài, thế mà con út chẳng chịu post lên, bảo cất vào sổ tay cho riêng tư chút ít. Thôi vậy!