Những người ông xưa đã chết rồi
Chết vì già yếu chết mà thôi
Nhưng mà sự nghiệp thì không chết
Để tiếng ngàn sau khắp nẻo đời
Tôi nhớ ông tôi nhớ vô cùng
Tình thương vạn dặm trải mông lung
Nhớ thương đâu kể tình quen biết
Mà nhớ mà thương nghiệp anh hùng
Ông tôi của lắm lại tiền nhiều
Không lòng cống mãi cảnh đìu hiu
Lam Sơn dấy nghĩa trừ Minh đó
Lê Lợi anh hùng biết bao nhiêu.
Ông tôi lẫm liệt oai làm sao
Đại phá quân Nguyên một buổi nào
Trăng nước Bạch Đằng ghi nhớ mãi
Bóng Trần Quốc Tuấn thuở binh đao
Ông tôi áo vải thời xa xôi
Từ đất Tây Sơn dựng nghiệp đời
Đống Đa một sớm quân Thanh khiếp
Chí khí Quang Trung thuở binh thời.
Ông tôi lấp biển lại vá trời
Cho đời con cháu sống thảnh thơi
Mà lúc lâm chung còn trối lại:
"Giữ gìn sông núi cháu con ơi!"
Papa không nhớ của ai, nhưng là những khổ thơ đã từng ru các con ngày nhỏ.