Chiều buông mưa xám góc trời
Xót đau tan tác buồn rơi núi rừng
Vọng từ bão lũ miền Trung
Quê hương ta đó nghìn trùng lầm than
Em về tha thiết Điện Bàn
Tam Kỳ hứng chịu bàng hoàng đắng cay
Thăng Bình nhìn xuống từng ngày
Mỹ Hòa trở gió trắng tay phận người
Tâm hồn bé nhỏ em ơi
Phơi từng trang vở vững lời tương lai
Cuộc đời sao lắm chông gai
Chất chồng khổ ải đến chai kiếp người
Mỗi năm bão lũ tơi bời
Vọng về Trung với muôn lời yêu thương
DakLak 10 – 2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét