Những sợi cước trên đầu
Long lanh ánh sáng
Trở về miền gió cát sầu đông
Trái nhỏ bên thềm mong manh bãng lảng
Dòng sông heo hút gió phiêu du
Trở về căn nhà đâm xa lạ
Mịt mù
Nền đất, mái rêu
Tàn tạ bóng chiều đi
Không còn ai, chỉ còn nỗi nhớ
Tất cả xa rời như mây trắng rất xa
Trở về khu vườn trái cây trơ trụi
Bóng sứ xanh chìm khuất nơi đâu
Còn lại ta tâm hồn cằn cỗi
Thương vô cùng năm tháng đi qua
Lạ lẫm bước chân
Con đường thăm thẳm
Nhà đã thành đường nhựa thênh thang
Còn tim đâu một nơi trú ẩn
Đêm vô cùng
Chìm khuất bóng xanh xao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét