Thứ Năm, 3 tháng 2, 2011

Xuân hoài hương

Mùa xuân về lạnh góc trời
Gió rung nghiêng ngã lá rơi ngại ngùng
Nắng vàng rơi vãi mông lung
Hoa mai nở chậm để không phụ người
Nhớ quê nặng trĩu bùi ngùi
Hội An vẫn thế, muôn đời cổ xưa
Ta về lòng đượm thu mưa
Phong sương cho lắm cũng vừa xót xa
Ngày xuân vàng vọt chưa nhà
Xa xôi đâu lắm cũng đà nặng vai
Em còn săn sóc gốc mai
Sân nhà chớm nở đúng ngày đầu năm
Em còn tha thiết trăng rằm
Ngây thơ với tuổi trăm năm với người
Bây giờ tản mát muôn nơi
Thời gian gậm nhấm hết thời thanh xuân
Ta còn chút nhớ mông lung
Hoài thương ngày cũ trên vùng hoa bay
Thôi em vọng nhớ một ngày
Vàng rơi ngập lối trong tay với người.

Buôn Mê Thuột, mùng 1 tết Tân Mão

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét