Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2007

Xê dịch - viết cho con trai

Việt Nam – nơi đâu cũng là quê nhà. Nhưng ba vẫn chạnh lòng bởi Vy – công việc cơ quan và hai bé – một mình, vất vả đấy.

Ở đâu vẫn cố gắng, phấn đấu và vươn lên.

Con hãy nghiệm câu danh ngôn của Nguyễn Bá Học: “Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông.”

Với ba, ba vẫn tin con, như vẫn tin.

Cùng đi, có bạn bè nào không, hãy mỗi con? Ta hồn nhiên, tự tại và hòa đồng – rồi sẽ có những bạn hiền.

Đừng nhậu.

“Dù không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà” hay “Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà” (Huy Cận và ai đó…ba không nhớ rõ.)

Dù chiều đi, có khói sương bãng lãng, có mây phủ núi đồi, có tiếng trẻ thơ reo cười đâu đó… cầm máy lang thang hay pha trà, ngồi đọc sách.

Đừng nhậu. Cố gắng nhé. Nhậu là một thất bại….là chạy trốn cuộc sống và gia đình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét