Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013

Những ngày như một phép lạ

Buổi sáng gỡ một tờ lịch. Mồng 1 tết Nguyên đán. Vạn sự như ý.
Rồi mùng 2, mùng 3. Bỗng thương quá những ngày Tết. Những ngày như một phép lạ. Những ngày tuyệt đẹp. Có nắng vàng và gió heo may. Có trăm hoa đua nở khắp cùng và mọi nhà. Những ngày ai cũng được thảnh thơi, vui tươi, ăn ngon, mặc đẹp. Không âu lo phiền muộn và nhận được mọi lời chúc tốt lành.
Nhưng bỗng nhớ mấy câu thơ của Chế Lan Viên:
Có một người nghèo không biết Tết
Mang lì chiếc áo độ thu tàn
Đâu đó xa xôi, hay rất gần...? Những người nghèo không biết Tết?
Gió xuân thổi về chầm chậm và ngập trời những chiếc lá chao nghiêng trong nắng vàng rưng rưng trải lụa. Những ngày xuân, dù thế nào, vẫn là một phép màu tuyệt đẹp. Vẫn những nụ cười. Những ân sủng. Những chăm chút. Vẫn nghĩ về ông bà gia tộc, trên quê hương hạnh phúc.
Xin chào mùa đông lạnh lẽo đã qua.
10.2.2013