Thứ Ba, 9 tháng 11, 2010

Nam Khương

Sau lần Nam Khương kể chuyện cho ông nội nghe qua điện thoại, ông nhận ra con lớn thêm một chút. Hôm thứ bảy vừa rồi, con và gia đình xuống thăm ông nội bệnh, con lanh lẹ hơn, hoạt bát hơn, ông nội rất vui.

Ông nội thương con như chị Tâm, nhưng ông nội hơi bất công với con. Ông đã viết cho chị Tâm gần hai tập "Bước đi vui vẻ", có lẽ do ông bà đã sống với chị Tâm một năm đầu đời. Theo dõi từng bước đi, giấc ngủ, cái ăn ở khu tập thể Bưu điện BMT. Khi con ra đời, ông bà chỉ lên thăm con vài ngày rồi trở về Sài Gòn vì bà nội đang bệnh.

Lần này ông bệnh, con về thăm một ngày rưỡi, 2h chiều CN ra sân bay TSN để về lại nhà. Trong thời gian vui với ông bà và hai cô, con đã vẽ và để lại 3 bức tranh 30x40 chì sơn trên giấy trắng, trong đó có tấm vẽ bánh Sinh nhật tặng cô Nhol. Nhã Tâm thì vẽ một bức 30x40 và một bức 24x36. Thế là các cháu của ông siêu quá rồi. Ông đã nhìn con biểu diễn bằng cả hai tay hai màu, tô thật nhanh.

Những bức tranh vẫn treo trong phòng - luôn có sự hiện diện của các con.